Tôi đua với thời gian không cân sức
Chỉ mùa Xuân biết chia sẻ cảm thông
Thời gian chạy tôi đuổi theo bất lực
Được mùa Xuân mời sóng bước đi cùng.
Rồi cũng kịp viết bài thơ đón Tết
Khi mai vàng cười thân thiết với tôi
Khi mặt trời xoè ra bàn tay đẹp
Sông thành gương, chim hót giọng trong ngời.
Dẫu không thể trói chân thời gian lại
Tôi yên lòng đi bộ với mùa Xuân
Sẽ qua mau những tháng ngày không đợi
Nhưng với tôi Xuân vĩnh viễn bên lòng.
Nguyễn Loan